Thứ 4 ngày 8/4/2014
Thứ Tư Tuần V Mùa Chay
Lời Chúa: Ga 8,31-42
31 Khi ấy, Chúa Giê-su nói với những người Do Thái đã tin Người: "Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; 32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông." 33 Họ đáp: "Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do?" 34 Chúa Giê-su trả lời: "Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. 35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người Con mới được ở luôn mãi. 36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. 37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. 38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói." 39 Họ đáp: "Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham." Chúa Giê-su nói: "Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. 40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. 41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm."
Họ mới nói: "Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha: đó là Thiên Chúa!" 42 Chúa Giê-su bảo họ: "Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.
Suy niệm: Người Do Thái luôn tự hào họ là con cái, là dòng dõi Áp-ra-ham, nhưng họ lại hành động trái ngược lại với Áp-ra-ham. Không những không tin vào những lời Chúa Giêsu nói mà họ còn tìm mọi cách giết hại Người.
Khi chúng ta phạm tội thì hiển nhiên chúng ta trở thành nô lệ cho tội lỗi, chúng ta mất tự do, mất quyền làm con Thiên Chúa. Thật dại dột khi chúng ta từ bỏ thân phận làm Con Thiên Chúa để đi làm nô lệ cho tội lỗi. Tội lỗi là một tên lý hình giết hại Thiên Chúa và là kẻ sát hại linh hồn chúng ta mà chúng ta lại yêu mến nó, và khi đến giờ lâm chung nó lại đến sát phạt ta lần nữa.
Cách để chúng ta thoát khỏi sự trói buộc của tội lỗi chính là tìm ra sự thật... và sự thật thì chứa đựng trong Lời Ngài.
Khi Đức Cha Roncalli làm khâm sứ toà thánh tại Bungari, ngài nhận được một bức thư của một vị Linh mục chỉ trích về ngài nhiều mặt. Đọc xong bức thư, ngài không nói một lời, lòng vẫn yêu thương vị Linh mục kia. Thời gian trôi qua ngài được thăng chức Hồng Y, rồi đắc cử Giáo hoàng với danh hiệu Gioan XXIII. Có lần vị Linh mục kia được Đức Giáo hoàng tiếp kiến. Vị Linh mục rất lo lắng, sợ Ngài trách về chuyện cũ. Nhưng Đức Gioan XXIII không trách mà còn nói: “Cha không bao giờ giận con đâu. Cha cám ơn con. Cha cũng là người có nhiều khuyết điểm. Cha để bức thư của con vào cuốn Thánh Kinh và hằng ngày đọc vào đó mà xét mình. Mỗi lần như thế Cha lại nhớ đến con và cầu nguyện cho con”. (Con đường hi vọng)
cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xưa kia chính vì tội bất tuân mà nguyên tổ chúng con đã phải làm nô lệ suốt đời, thì nay chúng con lại trở về kiếp nô lệ khi chúng con sa ngã. Chúng con ý thức rằng chính tội của cha ông chúng con đã đưa Người lên Thánh Giá, nhưng chúng con lại không nhận ra chính những lỗi tội chúng con phạm hôm nay lại quyết tâm đóng đinh Chúa lần nữa. Chúa đã không nỡ để chúng con sa kiếp nô lệ, để chịu cuộc sống trầm luân. Ngài giải thoát chúng con bằng trái tim yêu thương chân thành, bằng lòng nhân hậu của Người Cha chỉ khi chúng con quyết tâm trở về cùng Ngài. Vậy lạy Chúa, giờ đây con thành tâm sám hối những lỗi lầm chúng con vấp phạm, những tội lỗi đã vô tình đóng đinh vào chân Ngài, xin Chúa thương thứ tha chấp nhận và dủ tình thương thứ tha cho con
Khi chúng ta phạm tội thì hiển nhiên chúng ta trở thành nô lệ cho tội lỗi, chúng ta mất tự do, mất quyền làm con Thiên Chúa. Thật dại dột khi chúng ta từ bỏ thân phận làm Con Thiên Chúa để đi làm nô lệ cho tội lỗi. Tội lỗi là một tên lý hình giết hại Thiên Chúa và là kẻ sát hại linh hồn chúng ta mà chúng ta lại yêu mến nó, và khi đến giờ lâm chung nó lại đến sát phạt ta lần nữa.
Cách để chúng ta thoát khỏi sự trói buộc của tội lỗi chính là tìm ra sự thật... và sự thật thì chứa đựng trong Lời Ngài.
Khi Đức Cha Roncalli làm khâm sứ toà thánh tại Bungari, ngài nhận được một bức thư của một vị Linh mục chỉ trích về ngài nhiều mặt. Đọc xong bức thư, ngài không nói một lời, lòng vẫn yêu thương vị Linh mục kia. Thời gian trôi qua ngài được thăng chức Hồng Y, rồi đắc cử Giáo hoàng với danh hiệu Gioan XXIII. Có lần vị Linh mục kia được Đức Giáo hoàng tiếp kiến. Vị Linh mục rất lo lắng, sợ Ngài trách về chuyện cũ. Nhưng Đức Gioan XXIII không trách mà còn nói: “Cha không bao giờ giận con đâu. Cha cám ơn con. Cha cũng là người có nhiều khuyết điểm. Cha để bức thư của con vào cuốn Thánh Kinh và hằng ngày đọc vào đó mà xét mình. Mỗi lần như thế Cha lại nhớ đến con và cầu nguyện cho con”. (Con đường hi vọng)
cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xưa kia chính vì tội bất tuân mà nguyên tổ chúng con đã phải làm nô lệ suốt đời, thì nay chúng con lại trở về kiếp nô lệ khi chúng con sa ngã. Chúng con ý thức rằng chính tội của cha ông chúng con đã đưa Người lên Thánh Giá, nhưng chúng con lại không nhận ra chính những lỗi tội chúng con phạm hôm nay lại quyết tâm đóng đinh Chúa lần nữa. Chúa đã không nỡ để chúng con sa kiếp nô lệ, để chịu cuộc sống trầm luân. Ngài giải thoát chúng con bằng trái tim yêu thương chân thành, bằng lòng nhân hậu của Người Cha chỉ khi chúng con quyết tâm trở về cùng Ngài. Vậy lạy Chúa, giờ đây con thành tâm sám hối những lỗi lầm chúng con vấp phạm, những tội lỗi đã vô tình đóng đinh vào chân Ngài, xin Chúa thương thứ tha chấp nhận và dủ tình thương thứ tha cho con
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét